Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Bảo vệ sự sống



Phá thai, ai quan tâm? Thứ năm, 08 Tháng 9 2011 23:36 Quản trị viên
Hãy là những hạt lúa rơi trên đất tốt. Hãy là những người đi thu gom những hạt lúa rơi bên vệ đường, những hạt lúa rơi vào bụi gai, đất xấu để ươm lại những ước mơ cho con người luôn xứng đáng là hình ảnh của Thiên Chúa.
Nghĩ đến chuyện phá thai bây giờ, tôi vẫn liên tưởng đến nhiều bậc cha mẹ lại khát khao có một đứa con, nhiều bậc ông bà khát khao có một đứa cháu.
Tôi có một người ông bên họ nội, sống ở một vùng ven Sàigòn khá nghèo, bà đã mất khá sớm nhưng cũng kịp để lại cho ông đến bảy người con. Rất tiếc, chỉ một trong số bảy người con ấy là đã lập gia đình, nhưng lại chẳng có con, số còn lại chỉ muốn ở vậy mà thôi. Khổ thân ông, ông mong muốn có một đứa cháu biết bao.
Có lần, đại gia đình nhà tôi cả mấy chục người đem theo cả những đứa cháu chắt nhỏ nhất đến thăm ông, ông ôm chầm lấy một đứa cháu của tôi lúc ấy chỉ mới hơn 1 tuổi mà nước mắt ông lăn dài. Vừa khóc ông vừa nói: “Ông chỉ ước ao có một đứa cháu nội hay cháu ngoại cũng được, nó què, nó đui, nó xấu xí, thế nào cũng được, vậy mà ông chẳng được...” Nghe ông nói mà cả nhà tôi đều khóc. Một ông cụ ngoài 70 chỉ mong có một đứa cháu, nghe sao mà thấy thật thương tâm !

Ngày ông mất cũng gần 80, ông đã mang cả niềm ước ao nho nhỏ mà quý báu ấy xuống mồ với tâm nguyện chưa thành. Bây giờ nghĩ lại, thật tiếc cho ông, giá mà hồi ấy tôi biết đến BVSS sớm hơn, có lẽ tôi sẽ có cách nào đấy giúp ông được phần nào an ủi !?!

Cũng có lần, công ty tôi dự tính tổ chức đi tham quan mấy ngày nghỉ lễ. Trong công ty phần nhiều là dân Công giÁo. Tôi gợi ý bỏ ra một phần thời gian trong cuộc chơi ấy để tham dự Thánh Lễ và tham quan một nghĩa trang đồng nhi nơi thành phố dự kiến đến chơi. Tôi nói rõ ràng nhưng hình như chẳng ai nghe thấy. Vẻ hờ hững hiện rõ trên khuôn mặt một số người, họ chẳng quan tâm, mà toàn là dân Công Giáo cả đấy chứ. Thế mới biết rằng đi chơi linh tinh lang tang vẫn khoái hơn là... đi lễ cầu kinh !

Tôi cũng đã thử gợi ý với nhiều người, trong học tập, trong làm việc thấy họ văn rất hay, chữ rất tốt, nhưng, viết cho Bảo Vệ Sự Sống ư, “thôi đi ông ơi, rách việc quá !” Có nhiều khi, tôi gợi chuyện Bảo Vệ Sự Sống để có thể chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ về vấn nạn này. Chuyện đời, chuyện tếu, chuyện model, hay chuyện những diễn viên hay cầu thủ này nọ, họ tham gia nhiệt tình sôi động, thế nhưng hễ đụng đến chuyện nạo phá thai là y như rằng, tôi nhận được những ánh mắt thờ ơ, ngoảnh mặt làm ngơ, thậm chí còn xì xào bàn tán cho là tôi lắm chuyện, cho là tôi rỗi hơi đi bàn chuyện đẩu chuyện đâu. Cũng có những người nín khe ánh mắt nhìn như len lén, có người hào hứng tham gia nhưng chỉ một lát sau là lảng sang chuyện khác, như không muốn nhắc tới nữa. Sao vậy nhỉ ? Tôi thường tự hỏi như thế !

Viết lên đây, tôi không có ý trách họ, vì chính bản thân tôi ngày xưa cũng thế, cũng từng thờ ơ, cũng từng hờ hững với việc Bảo Vệ Sự Sống mà có khi còn bàng quan hơn cả họ nữa. Nhìn ra xã hội hôm nay, một xã hội mà ai ai cũng co lại thủ mình, không dám xen vào chuyện người khác, cho dù chỉ là cứu giúp một người đang bị tai nạn giao thông chứ đừng nói đến chuyện “Giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha”.

Một xã hội chỉ hào hứng đứng nhìn, bàn tán nhưng chẳng thấy mấy ai dám đưa tay để giúp đỡ người bị nạn. Tôi cũng đã có lần bị hành lên hành xuống chỉ vì chở giúp một người bị tai nạn giao thông vào bệnh viện, mất trắng hơn một ngày làm việc và phải để lại cả thẻ chứng minh nhân dân để điều tra. Dẫu biết là đã giúp thì giúp cho trót, nhưng dù sao cũng rất bực mình.

Đó là những chuyện nhỏ, xảy ra lồ lộ thanh thiên bạch nhật ai cũng thấy, trong khi nạo phá thai hiện nay đang là một vấn nạn khủng khiếp, thì lại nửa nạc nửa mỡ, giấu giấu giếm giếm, vừa công khai lại vừa lén lút.

Trên 3 triệu em bé bị giết hại mỗi năm. Con số khủng khiếp ấy cần bao nhiêu con người để lo liệu cho những em bé xấu số ấy, nhưng chúng ta thử nhìn lại mà xem, có được bao nhiêu nhóm BVSS, bao nhiêu Linh Mục, bao nhiêu Nữ Tu, bao nhiêu anh chị em và bạn trẻ Giáo Dân tham gia, có được bao nhiêu Nghĩa Trang Anh Hài chôn cất các cháu trên đất nước Việt Nam mình ? Tạ ơn Chúa, cũng khá nhiều, nhưng thực tế vẫn chẳng thấm tháp vào đâu so với con số hàng triệu trên kia.

Cứ thử bỏ qua khối đông duy vật vô thần chủ trương phá thai, vậy còn khối đông hơn gồm mấy mươi triệu người theo lương tâm chống lại việc giết thai nhi thì ở đâu ? Hàng 8 triệu người Công Giáo ở đâu trong vấn nạn này, sao quá ít người lên tiếng ? Ngược lại con số người Công Giáo đi phá thai lại khá cao ?

Nghĩa vụ Bảo Vệ Sự Sống phải chăng được dồn lên vai một số ít Linh Mục Tu Sĩ, và vỏn vẹn có lẽ chỉ được mấy trăm anh chị em BVSS ở các nhóm rải rác khắp nơi. Mỗi người chúng ta sao không thét gào lên một tiếng để cho thế gian này hiểu rằng: Không ai được phép xâm phạm đến quyền làm người của các thai nhi vô tội.

Thật ra, vẫn có rất nhiều người đang quan tâm đến chuyện phá thai đấy chứ. Nhưng tiếc thay, xót xa thay, họ quan tâm theo kiểu ngược lại. Một số đông đã chọn phá thai như một phương tiện cứu cánh để giữ gìn danh dự, uy tín, sĩ diện, chọn phá thai như một lối thoát cho cuộc đời đầy bất công và họ biện minh rằng đó là một hành động sáng suốt nhất. Một số không ít khác thì xem đây là một hình thức kinh doanh béo bở nhất, dễ kiếm tiền, dễ làm giầu nhanh nhất. Một số lại quan tâm đến nó như là một chính sách để xã hội được tăng trưởng kinh tế... Một số quan tâm đến phá thai theo kiểu suýt xoa cho phải đạo rồi quên đi sau đó...

Và như vậy, chỉ được một tỷ lệ nhỏ những người nhiệt thành quan tâm đến vấn nạn này bằng cả tấm lòng yêu thương đồng loại, bằng tinh thần BVSS đến cùng.

Có lẽ bây giờ chỉ có mấy đứa con nít lên ba mới không biết đến nạo phá thai là gì, chứ lứa tuổi học trò choai choai đã biết đến đủ thứ tai quái kinh hồn rồi và vì không được giáo dục hoặc giáo dục một cách phản giáo dục, chúng đã hành động mà không có lương tri và không còn đạo đức, vì bất cứ đâu, bất cứ lúc nào cũng đã có chiếc đũa thần nạo phá thai hộ mệnh.

Bi kịch này rồi đây sẽ có một ngày nhân loại phải trả giá. Chắc chắn là vậy rồi, nếu chúng ta không hét vang lên cho thế giới này phải thay đổi, cho thế giới này phải công nhận phá thai là giết người và tiêu diệt nó. Cho ai ai cũng phải quan tâm đến nó như là một mối họa cho bản thân mình, gia đình mình và tương lai của nhân loại.

Hãy là những hạt lúa rơi trên đất tốt. Hãy là những người đi thu gom những hạt lúa rơi bên vệ đường, những hạt lúa rơi vào bụi gai, đất xấu để ươm lại những ước mơ cho con người luôn xứng đáng là hình ảnh của Thiên Chúa.

Đaminh PHAN VĂN DŨNG, Đồng Nai

theo TTMV DCCT



PHÁP TRƯỜNG THAI NHI ! Thứ tư, 24 Tháng 8 2011 23:27 Quản trị viên Trước khi bày tỏ cảm tưởng của mình về việc ''GIẾT NGƯỜI TRONG BỤNG MẸ'' ( qua bài thơ ''Pháp Trường Thai Nhi'' ), tôi xin kể câu chuyện về việc ''muốn phá thai'', nêu lên tấm lòng của những người ''mẹ bất đắc dĩ'' và lập trường của Giáo Hội Công Giáo chống việc phá thai như sau:

Muốn phá thai

Thiếu phụ nọ ẵm một đứa bé, bước vào phòng mạch bác sĩ và nói: ''Con tôi chưa đầy một tuổi ! Vậy mà tôi đang mang bầu một đứa khác. Đẻ dày khổ lắm ! Tôi không muốn… Xin bác sĩ làm ơn giải quyết giúp tôi cái của nợ rắc rối này''.

Bác sĩ trả lời: ''Có cách tốt hơn để giúp bà như sau: Tôi sẽ giết đứa con bà đang ẵm ! Giết đứa trong bụng bà hay đứa mà bà đang ẵm thì cũng là giết. Vả lại, giết đứa trong bụng thì nguy hiểm cho bà nhiều hơn !''

Nói xong, bác sĩ lấy con dao nhỏ, bảo thiếu phụ đặt đứa bé lên vế bà, hướng đầu nó về phía ông ta như thể sắp kết liễu đời em bé. Thiếu phụ liền nổi giận và la lên: ''Đồ khốn nạn, quân sát nhân !''

Như vậy, vị bác sĩ ấy đã thành công vì đánh động được lương tâm người mẹ chỉ biết nghĩ đến bản thân mình hơn là sinh mạng của thai nhi vô tội ! ( Xin vào Phá thai là giết người trong ''youtube'' để thấy rõ hơn cái tội tày trời ấy ).

Tấm lòng người mẹ bất đắc dĩ

Nhiều bà Ấn Độ mang thai mướn vẫn thấy xót xa khi ''phải trả con mang nặng, đẻ đau'' cho vợ chồng không có khả năng sinh sản mà phải ''mướn người đẻ thay !''

Lập trường của Giáo Hội Công Giáo về Sự Sống

Theo Thông Điệp ''Evangelium Vitae'' ( Tin Mừng Sự Sống, năm 1995 ) của Đức Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II, phá thai là vi phạm Đạo Đức Y Khoa vì đó tội sát nhân, hủy diệt Sự Sống ! Thai nhi là người ''vô tội, vô phương tự vệ'' !

Đức Thánh Cha và nhiều quốc gia đều lên án nạn diệt chủng, việc bài Do Thái… Nhưng nhiều chính khách, bác sĩ, nhà trí thức... khác lại ủng hộ việc phá thai vốn là tội giết người. ''Quyền giết người'' hằng loạt như thế mà được khuyến khích, được bảo vệ, lại còn được đem ra làm đề tài hấp dẫn cử tri. Rất nhiều người Mỹ Công Giáo đã không bỏ phiếu cho ông Kerry vì ông ta ủng hộ việc phá thai. Đó là một trong những lý do khiến ông thất cử như Đức Tổng Ngô Quang Kiệt đã nhận định trong bài giảng mới đây tại Tu Viện Châu Sơn.

Đức Cố Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II phát biểu: ''Làm sao còn có thể bàn đến nhân phẩm khi mà mình lại giết những người yếu nhất và vô tội nhất ? Nhân danh công lý nào mà mình kỳ thị đến độ bất công đối với những con người như thế bằng cách tuyên bố rằng một số người này thì đáng được bảo vệ, còn những người kia thì bị từ chối quyền sống ?” ( Evangelium Vitae, số 20 )

Bác sĩ thường hỏi kỹ người mẹ muốn phá thai vài câu... Ông ta và người mẹ ấy ''không hỏi được'' đứa bé trong bụng, nhưng vẫn thừa biết rằng ''cháu'' đang ung dung, tự tại nơi CUNG LÒNG của người cưu mang mình. Nếu mẹ của ông Philipp Rösler đã giết ''ông'' từ trong bụng của bà thì làm gì bây giờ nước Đức có Phó Thủ Tướng kiêm Bộ Trưởng Kinh Tế và Chủ Tịch Đảng FDP là người Việt da vàng, mũi tẹt! Có không ít người là con rơi, con ngoại hôn, con nuôi, con lượm mà vẫn lãnh đạo guồng máy của một Quốc Gia, làm tướng, nhà bác học hay Linh Mục, Tu Sĩ ! Trên thế gian này, thiếu gì những chính khách có ''lý lịch''' như thế !

Ở Đức, chỉ đưa tay chạm nhẹ người phạm lỗi gì đó thì liền bị người ấy mắng ngay: ''Không được đụng đến tôi !'' Còn Đức Giáo Hoàng đương kim lên tiếng chống phá thai, tức là ''đừng đụng đến nhân quyền của thai nhi'' thì nhiều chính khách ''bị ngài đụng'' bèn lên tiếng chỉ trích ngài !

Tôi đã đọc nhiều bài viết về ''nghĩa địa thai nhi'' ở Việt Nam, chẳng hạn:


- ''Nghĩa Trang Đồng Nhi ở Nha Trang'' do một nhóm người công giáo lập nên. Bài này có đoạn như sau:

- ''Lặng người ở nghĩa trang hàng vạn thai nhi'' ( ở Huế, có 42 ngàn thai nhi bị giết ).

- ''Những cuộc an táng rùng rợn lúc nửa đêm'', được đăng trên một số trang mạng, kể lại nghĩa cử của một Giáo Dân ở Nghĩa Thắng, Nghĩa Hưng, Nam Định, đã đi nhặt hay tình cờ vớt được thai nhi, có đoạn như vầy: ''Ông phục kích tại đây thì phát hiện một người đàn bà ném những túi đen xuống sông vào chiều tối. Người đàn bà này vốn là bác sĩ, đã về hưu, mở phòng sản tư, chuyên môn nạo hút thai. Mỗi ngày, bà gom hài nhi lại, rồi ném xuống sông Tiêu.''

Việc làm của bà bác sĩ không phải ''lương y như từ mẫu'' vừa nêu đã khiến tôi viết bài này, kèm bài thơ dưới đây. Tôi không được phép phê phán Ngành Y Khoa ( Sản Khoa ) nói chung, mà chỉ lên án những bác sĩ thất đức như bà kia. Tôi làm theo Lời Chúa dạy là THƯƠNG NGƯỜI, nhất là trẻ thơ vô tội mà Chúa Giêsu rất yêu mến như Ngài dạy: ''Ai muốn lên Nước Thiên Đàng thì hãy nên giống như trẻ con.''

PHÁP TRƯỜNG THAI NHI



Mẹ nằm sóng soải trên giường

Để cho ''đao phủ học Trường Y ra''

Lôi con máu mủ, ruột rà

Bằng kềm bóp chặt thịt, da, đầu, mình !

Thai nhi là một sinh linh

Cớ sao mẹ để ''lý hình điêu ngoa''

Đầu toàn ''chữ nghĩa y khoa''

Giết con, mà chẳng khóc òa, xót thương ?

Đồng tình kẹp thịt, kéo xương

Thai nhi là tội tỏ tường: ''SÁT NHÂN'' !

Khẩu trang che mặt trân trân

Của người có học, bất cần Lương Tri

Nhưng còn để lộ tròng, mi

''Mắt-người-giết-chết-thai-nhi-mình-trần'' !

Tử cung là chỗ nương thân

Là nơi bảo vệ ''Hồng Ân chào đời'' !

Phá thai là TỘI TÀY TRỜI !

Dạ con đâu phải là ''nơi cầm tù'' !

Thai nhi chưa biết hận thù

Sớm mang số phận ''phù du: tàn đời'' !

Thai nhi không thét bằng lời

Nhưng hồn biết được ''họa thời, tai ương...''

Tủi thân tới số ''đoạn trường'':

Chưa sinh, đã bị coi thường, tẩy chay !

Ngày xưa ẵm mẹ trên tay

Ngoại ru cho mẹ ngủ say đêm trường...

Ngoại ơi...! Hai chữ ''Nhà Thương''

Trở thành ''Nhà Ghét, Pháp Trường Thai Nhi !''

Giết người được phép thực thi

Đánh mèo bị lộ, phải đi hầu Tòa !

Trời ơi, ''Đao Phủ Y Khoa'' !

Giết người như vậy, ''nhân hòa'' ở đâu ?

''Lương y: từ mẫu'' là câu

Mà người không chịu ghi sâu đáy lòng !

Không có nhận xét nào: